Những nhận thức phiến diện luôn cho rằng, học tập là một việc hết sức khó khăn với nhiều áp lực tinh thần, vì thế mới có câu: “Mười năm vất vả đèn sách”. Học chưa chắc đã là khó. Quá trình rèn luyện trẻ phải được gắn liền với những hoạt động đầy sức hấp dẫn, nhằm giúp trẻ có được những kinh nghiệm có ích và xây dựng hành vi tốt.
Trẻ sơ sinh và trẻ nhỏ không thể phân biệt rõ giữa học và chơi: nếu thấy hấp dẫn, chúng sẽ nhìn, nghe, nghĩ, làm; ngược lại chúng sẽ phản đối. Lúc đó, ép trẻ học sẽ chỉ khiến chúng có cảm nhận đau khổ, vì thế nảy sinh hành vi trốn tránh việc học “dù học được cũng không muốn học”. Do đó, đối với trẻ, “vui vẻ học tập” chắc chắn là phương pháp giáo dục có hiệu quả nhất. Cùng với sự phát triển về tri thức của trẻ, niềm vui của trẻ sẽ không ngừng tăng lên, thăng hoa và trở thành một sự thụ hưởng về tinh thần.
Mẹ bé Tiểu Kiệt thường xuyên dành thời gian sáng tạo ra các trò chơi học tập cho cháu, hoặc cố ý thêm “gia vị” vào trong các trò chơi tự phát của con để giúp cháu chơi vui hơn. Một lần, nhà có khách, mẹ đem kẹo Quảng Cam ra mời, Tiểu Kiệt chạy lại xếp kẹo xung quanh hộp, mẹ nói không được nghịch, đây là kẹo dành để mời khách. Tiểu Kiệt nói: “Con phải xây tường bao quanh!” Mẹ cháu liền thêm: “Con vừa xây tường hình gì vậy?” cháu trả lời: “Con xây tường hình vuông mẹ ạ!” Mẹ cháu lại hỏi: “Bức tường này dài bao nhiêu?” Cháu nghĩ một lát rồi dùng thước đo bốn cạnh một lượt. Nhân cơ hội đó mẹ cháu liền nói với cháu, chỉ cần đo một cạnh thôi, chu vi hình vuông bằng độ dài một cạnh nhân với 4. Nghe mẹ nói, cả khách và trẻ cùng cười.